spot_img
Trang chủLời khuyênCho người muaNằng nặc đòi "ra riêng" sau 6 năm chung sống: Liệu tôi...

Nằng nặc đòi “ra riêng” sau 6 năm chung sống: Liệu tôi có sai?

Nhiều người bảo tôi không nên ra riêng nhưng thật sự tôi đang cảm thấy quá stress với cuộc sống hiện tại khi ở chung với nhà chồng.

Chào quý độc giả, trước hết, cho tôi xin được giấu tên của mình. Hôm nay tôi đem câu chuyên của mình lên tâm sự với mong muốn nhận được lời khuyên cũng như ý kiến của mọi người cho trường hợp của tôi. Liệu tôi có đang sai khi một mực muốn kéo chồng ra ở riêng sau khi đã kết hôn 6 năm và đã có chung một mặt con?

Nói sơ về bản thân, năm nay tôi 30 tuổi, kết hôn năm 24 tuổi và đã có một con trai 2 tuổi. Tôi quen và cưới người chồng tôi hiện giờ là vì đã quen quá lâu (từ những năm cấp 3), một phần là do anh ấy cũng muốn cưới vợ ổn định trước rồi mới lo cho sự nghiệp sau. Bản thân tôi thấy tình cảm cũng đã chín muồi thế là đồng ý cưới.

Tôi cưới chồng sau gần 10 năm quen nhau (hình : minh họa)
Tôi cưới chồng sau gần 10 năm quen nhau (hình : minh họa)

Chồng tôi là con cả trong nhà nên cưới xong chúng tôi về nhà ở cùng với bên bố mẹ chồng. Mẹ chồng tôi là người miền Bắc nên rất quy tắc và khó tính, bố chồng tôi thì tính tình khá nhu nhược và không có tiếng nói trong nhà. Tôi vẫn còn nhớ ngày đầu về ra mắt, bà đã dò xét tôi rất kỹ từ cách đi đứng, ăn mặc cho đến hoàn cảnh gia đình. Từ lúc đó, tôi đã cảm nhận rằng nếu cưới anh, chắc chắn tôi sẽ khó mà “thoải mái” được với mẹ chồng. Tuy nhiên, khi ấy còn trẻ suy nghĩ thoáng cộng với tình cảm dành cho chồng nên tôi bỏ qua hết và chấp nhận làm vợ anh.

Sau khi cưới, vợ chồng tôi dọn về ở tại tầng 1 trong căn nhà 3 tầng của nhà chồng. Mỗi buổi sáng, tôi phải dậy từ lúc 5h để chuẩn bị điểm tâm cho cả nhà, sau đó tại tất bật chuẩn bị đi làm. Chiều về tới chưa kịp tắm rửa đã phải lao vào bếp phụ mẹ chồng nấu cơm, dọn cơm rồi rửa bát. Nhà bên chồng vừa rộng, vừa lớn mà lại không mướn giúp việc nên việc lau chùi, dọn dẹp hầu hết đều dồn cho tôi. Chồng tôi có một cô em gái cũng độ tuổi teen nhưng tính tình ham chơi, vô tư lại đi suốt nên cũng chẳng phụ sự được gì,…Cả một ngày tôi xoay như chong chóng, chẳng bao giờ ngơi tay nhưng mẹ chồng thì luôn tìm cách bắt bẻ. Hôm thì bà chê cơm khô, canh mặn, hôm thì hối thúc sao tôi giặt mãi có mớ quần áo mà không xong,…. đến ngày nghỉ hiếm hoi cuối tuần tôi cũng chẳng được ngủ nhiều hơn chút nào mà vẫn phải dậy làm việc nhà vì nếu không bà sẽ mắng tôi là loại vợ lười biếng, không biết phụ sự gì cho nhà chồng,…

Cực nhọc là thế nhưng tôi vẫn cố gắng chu toàn, một phần vì tôi yêu chồng, phần khác vì nghĩ sẽ có ngày mẹ chồng hiểu được tấm lòng mà đối xử tốt hơn với tôi, nhưng tôi đã lầm. Chồng tôi từ khi cưới về như một con người khác, anh bênh vực mẹ bất kể đúng sai và chưa bao giờ có được một hành động sản sẻ việc nhà với vợ (mà có chắc mẹ anh cũng chẳng để anh làm). Tôi càng ngày càng ít nói và cảm thấy lạc lõng trong chính căn nhà đó. Đỉnh điểm là khi tôi có thai, trong một lần bê thau đồ đi giặt, vì nặng và sàn nhà trơn nên tôi vô tình trượt chân té ngã trong nhà tắm và xuất huyết phải nhập viện. May mắn là cái thai không sao nhưng khi năm một mình trong bệnh viện đêm đó, tôi ứa nước mắt suy nghĩ :”Phải chăng lựa chọn ngày ấy của tôi là sai lầm?”

Cuộc sống nhà chồng khiến tôi bế tắc
Cuộc sống nhà chồng khiến tôi bế tắc

Sau khi sinh, tôi nghỉ làm hẳn để ở nhà chăm con. Việc nhà chất đống, con quấy khóc, mẹ chồng vẫn tiếp tục xét nét, khó khăn thậm chí ngày càng quá đáng hơn… khiến tôi càng ngày càng stress và gần như bị phát điên lên. Lấy hết can đảm, vào tuần trước tôi đã mở lời với chồng về chuyện ra ở riêng. Chồng tôi có vẻ bất ngờ vì bao năm qua, anh thấy tôi vẫn bình thường chứ không tỏ thái độ gì là muốn ra ngoài ở riêng cả. Nhưng tôi cảm thấy bản thân mình đã quá mệt mỏi rồi, tôi nói với anh tôi đã nhẫn nhịn và chịu đựng quá nhiều từ lúc cưới anh rồi. Nếu cứ như vầy mãi, tôi sợ mình sẽ không tiếp tục được cuộc hôn nhân này nữa.

Liệu tôi có sai khi muốn ra riêng ở thời điểm này? (hình: minh họa)
Liệu tôi có sai khi muốn ra riêng ở thời điểm này? (hình: minh họa)

Mẹ chồng tôi khi biết chuyện đương nhiên là nổi điên lên, bà mắng chửi tôi đủ điều với những lời khó nghe. Bà bảo tôi là thứ đàn bà “rững mỡ”, bao năm đang yên đang lành tự nhiên nằng nặc dụ dỗ con trai bà ra riêng. Cũng dễ hiểu thôi vì chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà và rất theo mẹ. Nhưng tôi mặc kệ lời bà nói, bản thân tôi đã hy sinh quá nhiều từ ngày lập gia đình rồi. Tôi nghĩ đã đến lúc tôi cần phải sống cho mình.

Mọi người có thấy tôi có sai trong chuyện này không? Tôi có sai khi một mực muốn ra ở riêng không? Liệu tôi nên kiên quyết làm theo ý mình hãy lại tiếp tục nhẫn nhịn vì cuộc hôn nhân này?

Võ Hương
Võ Hương
Minh Hương Pynie - Hiện là Content Marketer Manager của báo Mua&Bán - ấn phẩm thông tin quảng cáo phía nam của báo công thương, Bộ Công Thương Việt Nam.
spot_img

TIN LIÊN QUAN